Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2011

ĐIỀU NGHỊCH LÝ



Ðể có 500 USD
Việt Nam phải xuất khẩu 2 TẤN DẦU THÔ hoặc 1 TẤN GẠO cộng với 3 TẤN THAN.
Trung Quốc xuất khẩu 1 chiếc "xe máy tàu" nặng 95 kg.
Hãng Sony bán 1 chiếc Tivi nặng 15 kg.
Hãng Canon bán 1 chiếc máy ảnh số nặng 0.5 kg.
Hãng Nokia bán 1 chiếc Mobile nặng 0.1 kg.
Hãng Intel bán 1 con chip nặng 0.01 kg.
Hãng Microsoft bán 1 chương trình phần mềm nặng ... 0 kg

_______________________

VỢ = WIFE trong đó bao gồm : W = Washing (giặt giũ) I = Ironing (Là, ủi) F = Food (Nấu ăn) E = Entertainment (Giải trí)
 CHỒNG = HUSBAND trong đó bao gồm : H = Housing (Xây nhà) U = Understanding (Biết điều) S = Sharing (Chia sẻ) B = Buying (Mua sắm) A = And (và) N = Never (Không bao giờ) D = Demanding (Đòi hỏi)

________________________

Một chàng trai có tật nói lắp tỏ tình...
Anh ta nói : Em có biết rằng anh.... anh ...yêu ...yêu...em...em không? Cô gái: Vậy thì anh đi mà nói với nó!!!!
 Chàng trai luống cuống: Không... ko phải, ý anh muốn nói là... anh anh ...yêu .. em... Cô gái: Vậy thì để anh ta nói với em...
 Chàng trai: Không..không phải... anh muốn nói là...anh ... yêu ... em ... em...Cô gái: Vậy thì anh đi mà nói với nó ...
Chàng trai bực bội với giọng khó chịu... Trời ơi! là trời, không phải thế...anh muốn nói rằng .... anh anh...yêu... em em.... _ Cô gái cáu gắt: Vậy thì để anh ta đi nói với nó...

________________________


Có một người đàn bà đi máy bay. Nhưng có một viên kim cương nên không biết làm cách nào qua hải quan được. Chợt bà thấy một cha cố đang đi ngang qua bèn nhờ cha cố đem qua hải quan dùm.
 Đến chỗ khai báo nhân viên hải quan hỏi cha: "Cha có gì khai báo không?" Cha cố tính nói không nhưng chợt nhớ viên kim cương trong túi quần và không nên cãi lời chúa răn là không được nói láo nên cha nói: "Từ thắt lưng cha trở lên không có gì quí giá còn từ thắt lưng trở xuống thì có một vật mà mọi quí bà đều thích".
 Nhân viên hải quan cười nói: "Cha vui tính quá! Mời cha qua".

_______________________

Theo nghiên cứu mới đây của giáo sư sét thì có những nghịch lý của người Việt:
 1. Ai cũng có việc làm nhưng không ai làm việc.
 2. Ai cũng không làm việc nhưng ai cũng có lương.
3. Ai cũng có lương nhưng không ai đủ sống.
4. Ai cũng không đủ sống nhưng ai cũng sống.
5. Ai cũng sống nhưng không ai hài lòng.
 6. Ai cũng không hài lòng nhưng ai cũng giơ tay "đồng ý"!
Và: Giàu thì đi xe hơi uống bia ôm - Còn Nghèo đi xe ôm uống bia hơi.
 Uầy,thế đấy,toàn nghịch lí cả !

_______________________

LỊCH SỬ
: Tình iu là 1 cuộc cách mạng giải phóng chủ nghĩa độc thân.
 ĐỊA LÝ: Tình iu là 1 trận động đất trong tâm hồn và trái tim làm ra "núi lửa".
 HÓA HỌC: Tình iu là 1 phản ứng hóa học sinh ra axít.
VẬT LÝ
: Tình iu là 1 lực hút mạnh hơn lực hút của trái đất.
 TOÁN HỌC
: Tình iu là 1 phép trừ của túi tiền, phép chia của trái tim, phép nhân của nhân loại và là phép cộng của mọi rắc rối.
 VĂN HỌC
: Tình iu là quyển sách dày mà đọc từ trang đầu đến trang cuối ta vẫn ko hiểu gì cả...===>gOOd idea

_______________________


  Vào chưa em ? - Aaaaa....aaa ! gần vào hết rồi.
 - Có đau không Em ? - Không 
- Em cần nông thêm một chút không ? - Aaaa....aaa không….cần …không cần ...vào hết rồi!
 - Em thấy thích không? - Ohhhh, thích lắmmmmm
- Có khit qua không em? - Lúc đầu nó vào hơi chật. Nhưng bây giờ vào khít rồi
 - Vậy....... chị gói đôi giày lại cho em nhé - Vâng chị gói lại giùm em.......

________________________

Không biết võ công + té núi + học võ công + trả thù = phim kiếm hiệp hồng kông -
 Tình cờ gặp mặt + yêu nhau + chàng hoặc nàng chết = phim hàn quốc -
 Nhiều cảnh đánh nhau + nhiều cảnh hôn nhau + trả thù = phim hành động mỹ (good choice) -
 Tình tiết chậm chạp + hút thuốc + hôn nhau + tắt đèn + hông biết = phim việt nam –
 Oan gia + cãi nhau + khóc sướt mướt + thành đôi = phim tình cảm đài loan. -
 Cảnh phim hoành tráng + diễn viên đẹp + hông hiểu gì hết = phim đạt giải Oscar -
 ít người đóng + lời thoại ít hoặc ko có lời thoại + lặp đi lặp lại,âm thanh sống động + ko tốn nhiều đạo cụ + được rất nhiều người xem  =...phim????

________________________

Ông ngoại cậu bé gọi cho cô thư ký: Tuần này tôi phải dành thời gian cho cháu trai. Hoãn công tác lại nhé.
Cô thư ký gọi cho chồng: Tuần này sếp bận nên chuyến công tác hoãn rồi anh ạ.
 Ông chồng gọi cho cô bồ: Vợ anh hoãn chuyến công tác rồi nên tuần này chúng ta ko bên nhau được em ạ.
Cô bồ gọi điện cho cậu học sinh thông báo: Tuần này mình vẫn học như bình thường.
Cậu bé lại gọi điện cho ông của mình: Ông ơi, cô giáo bảo tuần này vẫn phải học nên ko đi chơi với ông được rồi.
 Ông già lại gọi cho cô thư ký: Tuần này tôi vẫn tham dự cuộc họp, cô sắp xếp lịch đi công tác nhé...
   ...đúng là trái đất tròn!

________________________


Mẹ dặn con gái: "Đi về trễ cẩn thận nghe con. Lỡ có bị chặn đường làm bậy thì con phải bình tĩnh, vui vẻ vén váy lên, bảo nó tụt quần nó xuống rồi mới bỏ chạy, kiểu đó thì đố cha nó đuổi theo kịp con, nhớ chưa"

________________________

 Trên tàu hỏa, một người mẹ trẻ cho con bú nhưng đứa bé cứ nằng nặc khóc, không chịu ăn sữa. Bực mình, bà mẹ liền mắng: - Bú đi nào, không mẹ cho chú kia bú bây giờ.
  Bà mẹ mắng 3 lần liền như vậy, mà đứa trẻ vẫn không chịu bú. Đến lúc này, cậu thanh niên trẻ ngồi đối diện mới rụt rè lên tiếng: - Chị nói cháu quyết định nhanh lên, tôi chờ. Tàu đã chạy quá 5 ga rồi!

________________________

 Vợ :-Sao anh hay lấy ảnh của em trong ví ra nhìn hoài vậy? Có gì lạ không?
 Chồng: -Khi anh có những phiền phức trong cuộc đời, anh lấy ảnh của em ra nhìn là anh hết lo lắng ngay.
 Vợ: -Vậy ah hihi. Hình ảnh em là một khích lệ cho tinh thần anh phải không?
 Chồng: - Đúng vậy, khi nhìn ảnh của em anh tự an ủi là có con vợ như vậy mà anh còn chịu được thì không có phiền phức nào trên thế gian này mà to lớn hơn thế nữa...!!!

________________________

 Hai vợ chồng đang vui vẻ. Điện thoại reo, anh chồng (Giám đốc một Cty) bắt máy. Bên kia giọng bồ nhí:”Anh đó hả”.

 Anh chồng bối rối một chút, rồi nảy ra sáng kiến, liền trả lời: - Alo. Ai đó? À, danh sách khen thưởng nhân viên cty hả?
 - (Anh giỡn hoài, có thương em nữa không nè?) - Thứ nhất: NGUYỄN HOÀI THƯƠNG !
 - (Chừ em đến với anh nghen) - Thứ hai: LÊ VĂN KẸT
 - (Hay là …. Anh qua đây với em đi!) - Thứ ba: ĐỖ VĂN BẬN
 - (Thế khi nào anh mới đến được?) - Thứ tư: MAI VĂN TỚI
 - (Lúc mấy giờ hả anh?) - Cuối cùng: NGUYỄN VĂN MƯỜI HAI

vtt(st)
»» xem thêm

Thứ Tư, 7 tháng 12, 2011

Chuyện thi đại học



Hồi mình chuẩn bị thi đại học (trường Mỹ thuật công nghiệp) thì Kều đang bộ đội, đóng quân Sơn Tây. Kều hơn mình một tuổi, nó xuống Hà Nội luyện thi thì gặp mình, rồi thân. Ông anh họ của Kều có một căn hộ bé xíu khoảng 9m2, không dùng, mới cho Kều về ở. Mình nhà ở Hà Nội, nhưng hay đến chỗ Kều vẽ và ngủ, cho tự do.

Trong số môn thi để vào Mỹ thuật công nghiệp ngày ấy ngoài hai môn vẽ: hình họa, trang trí còn phải thi hai môn văn hóa nữa là toán và văn. Thí sinh thi vào trường này có truyền thống học văn hóa dốt, thành ra thằng nào điểm văn hóa cao là cơ hội đỗ tăng vọt.

Kều hỏi mình:

-         Trình độ văn hóa mày thế nào?

-         Văn thì còn bịa được chút ít, chứ toán thì ngu như lợn! – rồi hỏi lại Kều – Mày thì sao?

Kều thụt thụt cái mồm kêu "ụt ịt ụt ịt..." thay cho câu trả lời.

Gần ngày thi Kều bàn:

-         Tao với mày ngồi khác buồng, nên hôm nào vào phòng thi hai thằng phải căn đồng hồ, làm sao cứ 9h30 thì cùng xin đi đái, gặp nhau ở buồng đái, tao làm được gì tao bày cho mày, mày làm được gì mày bày cho tao.

Mình phân vân:

-         Hai thằng ngu ngang ngửa như nhau thì biết gì mà bày?

-         Cái thằng này! Tức là tao quay được gì thì tao đưa mày, mày quay được gì thì mày đưa tao.

Mình có nghe kinh nghiệm của mấy khóa trước đi thi về tuyên truyền lại, liền kể:

-         Luật bất thành văn ở trường này là vào thi nếu giám thị bắt được thí sinh quay bài sẽ thu tài liệu, nhưng không đánh dấu bài, vẫn cho thi tiếp. Thế là đã có châm chước vì đây là trường năng khiếu, môn văn hóa không đánh giá cao. Trường mình vào kì thi toàn mượn giáo viên mấy trường cấp ba về trông, mắt lửa ngươi vàng, kinh nghiệm đầy mình, thằng nào quay cũng bị giám thị dính đít hết. Mà như cái loại tao với mày, tài liệu đã bị thu thì cũng coi như toi, ngồi thi tiếp làm gì!

-         Học trường này thì cần đéo gì toán nhỉ! - Kều nói, mặt đần đần - Đéo hiểu bộ đại học bắt thi toán làm cái gì?

-         Bộ ngu bỏ mẹ!

-         Ừ, ngu hơn cả tao cả mày!


Vài hôm sau gặp mình, mặt Kều tươi tỉnh, Kều bảo:

-         Hôm thi văn hóa tao có cách rồi.

-         ...?

-          Hôm ấy tao sẽ mặc quân phục, thấy mình là bộ đội, tình quân dân cá nước, thể đéo nào giám thị cũng thương...

-         Xoay thêm một bộ nữa cho tao. Tao cũng làm bộ đội! Thông minh quá đồ ngu ơi!

Năm ấy trường Mỹ thuật công nghiệp thuê địa điểm thi ở một trường cấp ba, lúc thi hai môn văn hóa, cũng như mọi năm, giáo viên trường cấp ba này đảm nhận luôn việc trông thi.

Mấy hôm trước Kều về đơn vị mang xuống hai bộ quân phục, một bộ sẵn của nó, một bộ nó mượn cho mình, có gắn cả quân hàm quân hiệu. Mình với Kều xanh rì - đỏ chót xuất hiện ở địa điểm thi, cả trường nhìn.

Vào phòng thi chỗ mình ngồi cuối lớp. Quyển Đáp án bộ đề thi đại học dày cộp mình giắt thắt lưng. Giám thị là hai cô giáo. Thấy mình mặc quân phục, một cô hỏi:

-         Cậu là bộ đội à?

-         Thưa cô, vâng!

-         Phòng bên kia cũng có một cậu bộ đội, thế có biết nhau không?

-         Dạ, bạn ấy ở đơn vị cùng em, đơn vị cử hai đứa đi thi, học xong trở về phục vụ quân đội.

Mình cố thêm cái ý "trở về phục vụ quân đội" là để tăng thiện cảm của cô. Chiêu này có vẻ thành công, cô giám thị ân cần:

-          Thế đi thi thế này cậu có ôn được nhiều không?

-          Thưa cô, thời gian bọn em cũng hạn chế vì vẫn còn nhiệm vụ của quân đội. Bọn em có vất vả hơn ở mấy môn văn hóa. Nhưng,... nhưng được đi thi thế này là đơn vị đã tạo điều kiện cho bọn em nhiều lắm đấy ạ!

Cô giám thị nhìn xuống bụng mình. Mình cũng liếc xuống bụng mình, gáy quyển Đáp án bộ đề thi đại học kẹp trong bụng trồi qua khe áo. Cô không nói gì.

Hôm ấy ở phòng mình rất nhiều đứa quay bài. Đống phao của bọn này có cái làm rất kì công, thành những băng giấy bé bằng nửa cuộn phim kẹp gọn giữa hai ngón tay, chữ trên đó li ti như đít muỗi. Thế mà hai cô giám thị cực tinh, bắt không sót trường hợp nào. Riêng mình đặt cả quyển Đáp án bộ đề thi đại học dày cồm cộp trên lòng, xé các trang cần chép, xong ngồi lên, vừa rề rề tay ở khe háng vừa ghi (năm ấy đề thi toán trường mình toàn rút từ cuốn này). Có lần đi ngang mình cô giám thị nói bâng quơ:

-         Hình như sắp đến giờ giám thị hành lang đi kiểm tra.

Mình biết lắm cái bâng quơ ấy cô dành cho ai. Qủa ít có nơi đâu tình quân dân sâu nặng như cái nước mình.

Lúc chạy xuống nhà vệ sinh gặp Kều, mình hỏi:

-         Thế nào, thoát không?

-         Đã là bộ đội cụ Hồ thì đừng bao giờ hỏi "thoát không", mà phải hỏi "thắng không", biết chưa đồ ngu!

Năm ấy mình và Kều cùng "thắng", có học bổng. Điểm văn hóa mình hơn Kều nửa điểm.

Mình bảo:

-         Thì ra về học vấn tao vẫn uyên thâm hơn!

Kều bảo:

-         Thì ra viết chính tả cũng được coi là học vấn.


Hai mươi năm sau mình lấy vợ. Bộ đại học cũng đã tỏ ra sáng suốt hơn khi không còn bắt học sinh thi vào Mỹ thuật công nghiệp phải thi môn toán. Mình và Kều hàng tuần vẫn gặp nhau uống bia, thỉnh thoảng ôn chuyện xưa vẫn nói: "Hồi đó bọn mình vào đươc đại học là nhờ thông minh hơn người, hơn cả bộ".

Vợ mình vốn từ bé đã là dân trường chuyên lớp chọn, thị sang Đức học, rồi sang Mỹ làm tiến sỹ về công nghệ môi trường ở trường Michigan - cái trường này vốn có tiếng tăm, nằm trong top 10 đại học của Mỹ.

Một lần mình với vợ xem vô tuyến, thấy phóng sự nói về tình trạng quay cóp của học sinh sinh viên trong các kì thi, vợ mình nói:

-         Anh có tin không, từ bé đến lớn em chưa bao giờ biết quay cóp.

-         Ừ, thì tin!

-         Ừ... thì... tin – vợ mình đay – Sao  miễn cưỡng thế?

Một lát thị lại tiếp:

-         Mà sao người ta lại có thể hồn nhiên quay cóp thế được nhỉ? Tại sao người ta không thấy xấu hổ nhỉ?

Mình vốn nổi tiếng sợ vợ, thế mà lúc ấy bỗng nhiên máu trên mặt bốc phừng phừng, mình trợn mắt, băm bổ:

-         Có cái đéo gì mà phải xấu hổ! Hử? Hử? Hử?...
Thay Boi
qnp(st)
»» xem thêm

Thứ Bảy, 3 tháng 12, 2011

RANH NGÔN 2



Đời là bể khổ.... Ai qua được bể khổ là ... qua đời

Cuộc đời là 1 vòng luẩn quẩn:
Sinh ra 2 tuổi đái bằng BÔ
20 tuổi có BỒ
30 tuổi làm BỐ
40 tuổi lại có BỒ ....
80 tuổi lại ... ĐÁI BÔ

Công việc 1 ngày của một bà nội trợ:
Sáng giặt quần áo
Trưa phơi quần áo
Chiều thu quần áo
Tối là (ủi) quần áo
Đêm cởi quần áo
Sáng tìm quần áo ..đem giặt

Nghe mấy đứa con gái than thở với nhau là: Bây giờ giai đẹp đã hiếm thì chớ, chúng lại còn yêu nhau...

CHO dù số phận có long đong
ANH vẫn yêu em trọn một lòng
ÍT nhiều thể hiện mình em biết
TIỀN tài, danh vọng cũng bằng 0

Làm người thì không bao giờ được nói 2 chữ chán đời
Mà phải sống sao cho đời nó phải chán mình

Người đẹp có thể làm mềm ý chí, nhưng có thể làm cứng một số bộ phận trên cơ thể

Ưu điểm: Rất nhiều tiền
còn nhược điểm : Có rất nhiều ưu điểm

Yêu say đắm cũng giống như việc tự đái vào chân mình vậy , mọi người nghĩ là điên rồ, chỉ có bản thân mình thấy ấm !

Nhận trông các bé gái tuổi từ 16 đến 27 từ 18h đến 6h sáng hôm sau, làm cả thứ 7 chủ nhật. Lương thoả thuận

Trẻ em thật là đáng yêu, nhưng quá trình tạo ra chúng mới là đáng để nói tới

Ánh sáng đi trước âm thanh, vì thế, con người ta trông có vẻ thông minh cho đến khi ta nghe họ phát biểu!

Trên đồng cạn dưới đồng sâu
Vợ chồng cầy cấy thằng cu ra đời!

Giết người là có tội !!! miêu tả cảnh giết người không có tội!!!Tình dục vốn không có tội!! nhưng miêu tả tình dục là có tội !!!

Thất bại vì ngại thành công …

Thông báo :Tuyển nhân viên
Quyền lợi :
+ Lương 3 triệu / tháng
+ Cơm nuôi ba bữa
+ Bóp vú cả ngày. . . . .
Hồ sơ nộp tại......... Công ty bò sữa

Tóm lại:
Đôi lúc hâm hâm cho tâm hồn thanh thản
Nhiều lúc nói nhảm cho cuộc đời thêm vui



vtt(st)

»» xem thêm